Ngày hôm sau, Lâm Duật Ngôn không đến.
Cậu biết Cố Diệu Dương là hạng người gì, cho dù đi đến kết quả cũng giống vậy, không muốn tự chuốc nhục nhã. Nghĩ ngợi lại gọi điện cho cô Lý, truyền đạt ý tứ đại khái.
Tuy rằng cô Lý lấy làm tiếc, nhưng cũng không nói gì, có lẽ kết quả này cô đã sớm liệu được, nhưng làm giáo viên, cũng luôn muốn cố gắng một phần lực.
“Có lẽ, em ấy thật sự không thích hợp với cuộc sống vườn trường.” Cô Lý thở dài, nói tiếng cảm ơn với Lâm Duật Ngôn rồi cúp điện thoại.
Xác thực có rất nhiều người không thích hợp với trường học, tự nguyện, bị ép buộc, không thích đi học, mỗi người đối mặt với chuyện này đều có lựa chọn không giống nhau, không cưỡng cầu được, cũng chỉ không cưỡng cầu quá mức nữa.
Mặc dù chủ nhiệm lớp hơi tiếc nuối, nhưng trong lòng Lâm Duật Ngôn lại vui vẻ, cậu hy vọng Cố Diệu Dương mãi mãi cũng đừng tới trường, tốt nhất cả đời không qua lại với cậu!
Giải quyết chuyện này, ngày nghỉ của cậu mới coi như chính thức bắt đầu, vui vẻ lộn một vòng trên giường, mặc đồ ngủ chạy vào phòng tắm.
Gia cảnh Lâm Duật Ngôn rất tốt, cha làm kinh doanh, là một ông chủ của một chuỗi khách sạn được xếp hạng sao, sản nghiệp trải rộng cả nước, số một số hai ở thành phố Lâm Châu. Mẹ là một nhà thiết kế thời trang nổi tiếng, có thương hiệu quần áo riêng của mình, tuy không bận rộn như cha, nhưng cũng không có thời gian,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tu-dieu-ngon/2250336/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.