Edit: Đậu Xanh
Khi thu dọn hành lý, cái gì bạn học Điền Tâm cũng muốn mang theo, chỉ riêng quần áo thôi mà cô đã chuẩn bị tận năm bộ, may mắn được mẹ Điền lý trí ngăn cản lại.
“Chỉ ở có một đêm, con mang theo nhiều đồ như thế là muốn ở luôn hay sao?”
“Mấy thứ linh tinh thì mang theo một đống, những thứ cần thiết sao không thấy con chuẩn bị thế?” Nói xong, mẹ Điền quăng ra một túi Okamoto 001 [1], “Mang theo cái này, chắc chắn cần dùng đến.”
[1] Mấy chị em từng trải chắc biết cái này, nó là bcs ở Nhật đấy!!!
Vừa nhìn thấy cái hộp nhỏ hình vuông này, Điền Tâm còn chưa nhận ra nó là thứ gì, cô hiếu kỳ cầm lên đánh giá chung quanh, cho đến khi nhìn thấy chữ nhỏ trên đó mới vứt đi như thể cầm củ khoai nóng bỏng tay, sắc mặt ửng đỏ lên: “Mẹ! Mẹ, mẹ…”
“Những thứ khác mẹ cũng không nói nữa, đều là người từng trải, mẹ hiểu cả.” Nói xong, mẹ Điền vỗ vỗ đầu con gái, bà cười rồi đi ra khỏi phòng.
Để lại Điền Tâm một mình ngây dại và chiếc giường bừa bộn quần áo, cùng với hộp Okamoto 001 nằm trên đống quần áo vô cùng chói mắt.
Có nên mang theo không ta?
Mang theo vậy.
Dưới sự xung phong nhận việc của bạn Dương Hạo Hạo, mọi người quyết định tự lái xe đi trấn W.
Tài xế không ai khác chính là Dương Hạo Hạo.
Dương Hạo Hạo năm học trung học bị bắt cóc, bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tri-huong-ve/3444860/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.