Edit: Bèng.
Beta: Đậu Xanh
Ngày arbor hai năm trước, mẹ Trương đột nhiên nảy ra ý nghĩ mua một cây bưởi từ thị trường ươm cây, cây không lớn, độ cao cùng chiều cao của Trương Thỉ không khác lắm, nhắc mãi là chờ Trương Thỉ có bạn gái sẽ cho người ta nếm thử trái bưởi lớn mới mẻ do chính tay người nhà họ Trương trồng. Sau đó ra lệnh cho Trương Thỉ đi tìm khối đất trống trồng cây: “Đây là đồ ăn cho vợ tương lai của con, tự con trồng đi.”
Lúc ấy Trương Thỉ đang ở độ tuổi ham chơi, đối với tình yêu cũng chỉ ngây thơ mờ mịt, anh cười cười: “Con không cần vợ gì cả, chờ cây bưởi này trưởng thành, con muốn ăn trái bưởi này cùng với Điền Tâm.”
Dứt lời lập tức muốn tìm dì Lý lấy công cụ, thở hổn hà hổn hển khiêng đi đến sân sau trồng cây.
Chỉ trong chốc lát đã trồng được cây, Trương Thỉ ngồi bên cạnh cây ngẩng đầu nhìn ngọn cây thấp này, trong đầu đã thả hồn về trời suy nghĩ nhiều chuyện.
Cái cây này phải bao lâu mới lớn lên, đợi chút quay lại search xem cây bưởi bao nhiêu năm mới kết trái.
Chờ lát nữa sẽ đi nói chuyện này với Điền Tâm, hay là chờ nó kết trái rồi chia sẽ cùng cô ấy nhỉ?
Mẹ mua không phải hàng giả chứ, nếu là loại 10 năm cũng không kết trái, thì không phải là uổng phí công sức của anh sao?
Trái bưởi có chua có ngọt, rốt cuộc cây này là chua hay là ngọt? Đến lúc đó trồng ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tri-huong-ve/3444848/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.