Hiện tại,
"Chu Thiện!!!."
Chính Thần giật mình tỉnh giấc, ý thức được là mình vừa nằm mơ. Dạo gần đây cậu hay gặp cùng một giấc mơ, nhưng đúng hơn là ác mộng.
Cậu mơ thấy Chu Thiện cả cơ thể toàn máu nắm chặt lấy tay cậu, vẻ mặt của anh vô cùng đau đớn, anh đang định nói gì đó với cậu nhưng không kịp, tay của anh buông lỏng, mắt từ từ nhắm lại, không thể diễn tả được nỗi sợ hãi mà cậu đang mang. Cậu cứ như vậy gọi tên anh mà gào khóc, nhưng anh không tỉnh lại. Mặc dù là mơ nhưng Chính Thần không khỏi bị ám ảnh bởi hình ảnh đó.
Đây là loại điềm báo gì đây?
Cậu nhắm chặt mắt cố gắng trấn an lại tinh thần, rồi mở mắt ra. Mùi khói thuốc khiến cậu khó chịu mà chau mày. Mắt từ từ hướng về cửa sổ. Vẫn là con người đó, người mà cậu cả đời không muốn nhìn thấy nhất. Cậu kéo chăn lên, muốn trở về giấc ngủ đang dang dở.
"Yêu anh không tốt sao?"
Lời nói nhàn nhạt mang một chút gì đó bi thương.
Cậu mệt mỏi nâng khóe mắt, nhìn về bóng lưng kia. Giờ phút này cậu mới quan sát kĩ, bóng lưng kia vì sao lại mang một vẻ cô độc mà tịch mịch.
Đã nhiều năm như vậy, đã có chuyện gì xảy ra với hắn?
Còn nhớ đêm đó, chính xác là sau đêm sinh nhật của Chu Thiện, lúc đấy cậu đang làm bài tập thì nhìn ra bên ngoài thấy mọi người đang rôm rả, vì hiếu kì mà cậu chạy xuống xem xét,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-toi/2206760/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.