Thời điểm này Lâm Chính Thần nghĩ chỉ còn duy nhất một cách này. Giữa cậu và Lục Đình Phong trong hai người nhất định phải có một người biến mất, chỉ có như vậy mới dừng lại được mọi việc, mới có thể một lần giải thoát cho nhau và cả những người xung quanh.
Một trong hai nhất định phải có một người biến mất.
Lâm Chính Thần đứng dậy đi về phía khay cơm được đặt trên cái bàn nhỏ, ăn hết thức ăn trong khay, ăn xong cậu đặt khay cơm vào chỗ cũ còn bản thân thì bước đến phòng tắm bởi vì động vết thương nên có một chút khó khăn. Tắm rửa sạch sẽ cậu không quay lại giường mà đi xuống lầu, hướng về nhà bếp mà đi. Chính Thần chậm rãi ngồi xuống bàn ăn, không lên tiếng chỉ ngồi yên lặng nhìn dì Mai đang rửa bát, cậu không muốn làm phiền người khác, nghĩ cũng thật may đi, hắn không làm gì đến người phụ nữ hiền lành này, còn để bà ấy tiếp tục làm việc ở trong nhà, Lục Đình Phong quả thật khó đoán mà.
Trên bàn ăn có một đĩa táo duy nhất chỉ có ba quả, ba quả táo đỏ tươi căn mọng thu hút, màu đỏ như máu, một màu đỏ đến nao lòng, trên đĩa còn có một con dao gọt trái cây. Lâm Chính Thần đưa tay cầm lấy quả táo và con dao, gọt vỏ táo. Động tác vô cùng điềm tỉnh.
"Cậu muốn ăn táo sao? Cậu để đó tôi gọt cho." Vừa đúng lúc dì Mai rửa bát xong, xoay lại thì thấy cậu.
Cậu có điểm dừng lại, sau đó mỉm cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-toi/2206737/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.