Thân thể Lâm Chính Thần như trút hết khí lực, đã đến gần bờ vực của cái chết nhưng vẫn bị Lục Đình Phong lôi trở lại.
Ngồi trong thư phòng không được bao lâu, trong lòng đột nhiên cảm thấy bất an vô cùng nên Lục Đình Phong quay trở lại phòng ngủ. Bước vào gian phòng hướng mắt về chiếc giường đã không còn người, phòng tắm truyền đến tiếng nước, hắn chậm rãi bước đến phòng tắm.
"Chính Thần em đang tắm sao?" Giọng nói mang một chút lo lắng.
Không gian trầm tĩnh chỉ có tiếng nước chảy, Chính Thần không có đáp trả. Không đợi được nữa, hắn vội vàng mở cửa.
Một giây chấn động, Lục Đình Phong không thể tin được hình ảnh trước mắt mình, giống như có hàng ngàn kim châm không ngừng đâm vào tim hắn. Thời khắc này khiến hắn thật sự lo sợ, bồn tắm dường như đã nhuộm màu đỏ, khung cảnh thật sự dọa người, người mà hắn yêu, Chính Thần mà hắn dùng cả trái tim để dung nạp hiện tại đang ở trước mặt hắn tìm đến cái chết. Cảm giác bất lực mà đau lòng này đây là lần thứ hai hắn trải qua, lần thứ nhất là mẹ hắn còn hiện tại là người con trai hắn yêu.
Hắn không hiểu, vì sao những người mà hắn yêu thương luôn muốn rời xa hắn? Hắn thật sự không hiểu nổi.
Tưởng chừng đã chiến thắng trong cuộc chiến tranh dành hạnh phúc, nhưng nào ngờ hắn lại chính là người thua, thua đến thảm bại, thua đến thương tích đầy mình.
....
Hôm sau,
Trước cửa phòng bệnh, Lục Đình Phong ngồi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-toi/2206731/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.