Tất cả lời nói của Lục Đình Phong đều là thật, thời điểm Chính Thần cùng hắn đi vào phòng khách nhìn thấy trên bàn thủy tinh có một tờ giấy đã có chữ ký sẵn, là giấy hủy hôn, chỉ cần có thêm chữ ký của Chính Thần nữa thì giữa cậu và hắn sẽ triệt để chấm dứt, nước sông không phạm nước giếng.
"Em ký đi. Khi ký xong muốn đi đâu tôi sẽ kêu người đưa đến đó, sẽ không đến phiền em nữa."
"Điều kiện là gì?"
"Em nói gì?"
"Tôi hỏi anh điều kiện là gì? Anh là người như thế nào tôi còn chưa rõ hay sao, anh thả tôi đi chắc chắn không đơn giản như vậy."
Khi tình yêu được cho đi quá nhiều nhưng chẳng thể nhận lại dù một chút cảm động, một mình vươn vấn, một mình níu giữ đến một lúc nào đó tuyệt vọng sẽ lấn áp tình cảm đó, rồi cuối cùng sẽ chọn buông tay để giải thoát.
Lục Đình Phong mỉm cười nhìn cậu, khẩu khí ôn hòa nói "Phải em đoán trúng rồi. Tôi có một điều kiện."
Đôi mắt Chính Thần dần hiện lên sự thất vọng nhìn hắn, thì ra không phải tốt lành gì. Chính Thần vẫn im lặng chờ hắn nói tiếp.
Vẫn là khẩu khí ôn hòa và nụ cười khó hiểu ấy, Đình Phong nói tiếp "Điều kiện của tôi là, sau này em phải sống thật hạnh phúc, thật vui vẻ và..."
Nói đến đây hắn giống như nghẹn lại, viền mắt đột nhiên ửng đỏ. Ánh mắt hắn rất phức tạp, Chính Thần nhìn sao cũng không thể hiểu được. Nhưng cậu lại cảm nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-toi/2206706/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.