Như Ân nhìn về phía viên bi nhỏ như vô dụng trên tay mình. Có vẻ như, với một người như anh thì cái thứ này rất đáng chú ý.
- Cũng không khiến anh phải tò mò đến vậy đâu. Nếu muốn thì khi nào rảnh tôi sẽ đưa anh đi gặp người sáng chế ra nó.
Nghiêm Thục xoa cằm, anh thật sự cũng muốn gặp người sáng chế ra cái thứ vũ khí quỷ quái này.
- Rất hân hạnh.
Hai người không nói với nhau thêm câu gì cả. Nghiêm Thục thì chuyên tâm lái xe, Như Ân thì chuẩn bị các thiết bị kết nối không dây với Wee.
Nghiêm Thục tìm vị trí bữa tiệc dựa theo tín hiệu chỉ dẫn mà Wee gửi đến cho Fon. Hiện tại thì Fon không đi theo họ, vì Khả Như yêu cầu được sự trợ giúp của Fon nên Nghiêm Thục cũng không thể không giúp, chí ít là hiện tại anh đang chú ý đến Như Ân nên không thể keo kiệt được.
…
Xe đến nơi, tại đây là một vùng ven biển gần với các vùng nông thôn ở Vịnh Thái Lan. Cũng gần với chỗ Nghiêm Thục được Như Ân đưa đi gặp Wee và Khả Như.
Một chiếc du thuyền xa hoa lộng lẫy xuất hiện giữa những cảnh quê mộc mạc.
Nghiêm Thục để chìa khóa xe cho bảo vệ. Anh xuống xe sải bước về phía Như Ân. Tay Nghiêm Thục rất rắn chắc, khỏe khoắn khi Như Ân khoác nhẹ lên tay anh, cô đã cảm nhận được khí thế ngông cuồng tỏa xung quang anh. Cái dáng vẻ này hình như vẫn luôn quanh quẩn bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tinh-lac-giua-bien-tinh/2821318/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.