Thế sự tại Nam Phi vốn dĩ đã bất lợi với Nga, nhưng cuộc giao dịch vẫn đang diễn ra và gần như chẳng có gì có thể ngăn cản.
Như Ân vừa ngồi trong trực thăng vừa được sự ân cần của Nghiêm Thục làm cho hơi đỏ mặt.
Cô khá gượng.
Nghiêm Thục thấy Như Ân đã tỉnh táo và không còn dáng vẻ mệt mỏi ấy nữa.
- Đã thoải mái hơn chưa? Có muốn ăn ngay cái gì không?
Như Ân lắc đầu.
- Cho tôi một ly nước lọc là được rồi.
Nghe vậy người bên cạnh hai người họ tự giác đi lấy nước cho Như Ân.
- Kovem, anh tại sao lại tiếp tục thực hiện giao dịch?
Nghiêm Thục nghe Như Ân gọi mình là ‘Kovem’ cũng chẳng lấy làm lạ, bởi cái tên của họ khi ở trong nước nên hạn chế dùng lại. Có tên riêng thì ít đụng chạm đến người thân mình hơn, điều này sẽ tốt hơn.
- Anh chỉ đơn giản đến để giao chiến chứ không đến để giao dịch.
Ánh mắt Như Ân chợt hiện lên tia bất ngờ kèm theo đó là sự bất ngờ.
Thấy vậy, Nghiêm Thục cũng chỉ khẽ xoa đầu cô một cách yêu chiều.
- Em làm tình báo nhiều lúc cũng đừng quá tin tưởng cái trước mắt, cái gì cũng có âm mưu cả thôi…
Nghe vậy cô đá đểu anh.
- Như việc anh mang tôi theo để dễ có được tình hình thế cờ đúng không?
Chẳng phủ nhận, ánh mắt có chút thích thú và cùng nụ cười đẹp đến khiêu gợi ấy.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tinh-lac-giua-bien-tinh/2821287/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.