Tại một nơi khác, trong căn phòng tối không khí đầy ám mị nhưng ngay lúc này đã có hợp âm của điện thoại đã phá vỡ nó...hai thân thể trần đang quấn chặt lấy nhau chỉ dừng lại một chút rồi lại quấn lấy nhau...không phải nói cho đúng là người phụ nữ phía dưới có vẻ kháng cự vùng vẫy ra khỏi lồng ngực rắn chắc như bức tường thành của người đàn ông và có vẻ như người đàn ông này không quan tâm đến và vẫn...
Anh..a..buô..buông...um...e..em..ư..ra...đi...có...a...điện...ư...thoại...a...a...ư
Làm sao đây...nó không liên quan đến anh...anh vốn đã buông em rồi mà....là em không thoát khỏi anh thôi
Anh buông hồi nào hả- khi dã chiến xong...người phụ nữ lấy lại được chút sức liền trách anh ta
Rõ là đã buông mà- anh ta vẫn mặt dày không ngại trưng mặt yêu mị
Đâu có- chồm lấy điện thoại và nói chuyện với người đàn ông
Anh không dùng tay ôm em...tay anh chỉ để ở đôi gò bồng này thôi- nhìn vẻ mặ tự nhiên của anh ta mà cô ấy hận không thể đánh cho một phát nhưng thấy có điện thoại của học sinh mình-vâng là cô giáo chủ nhiệm đáng yêu của lớp mấy anh chị chúng ta đó- liền ra hiệu cho chồng mình-người đàn ông lưu manh đang nằm trên- im lặng...cũng không đợi chồng nhận lời mà nhấn trả lời điện thoại
À sao vậy em - cô ân cần hỏi thăm
Dạ bạn Hằng nhập viện rồi nhưng giờ bạn ấy không sao...em muốn nhờ cô gọi điện cho ba mẹ của ấy cho họ bớt lo -Lâm là người gọi cho cô còn một đám khác đang nháo nhào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tieu-thu-doi-dau-tam-thieu-gia/2302867/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.