_ Hừm...- hắn bước lại đằng sau chỗ nó núp đằng hắng giọng
_Anh làm cái trò gì vậy, bọn họ phát hiện ra rồi sao-nó giật cả mình quay sang trách cứ hắn mắt ko ngừng láo liết
_Bọn họ về hết rồi có cần tôi đưa em về không-hắn dựa sát lại gần nó mà trong đấu đầy tính toán
_Bọn vong ơn, tốn công tao đợi bây lại bỏ về, điều tại anh ai bảo anh mua đồ ăn nhiều quá chi để tôi ăn rồi bị bọn nó bắt lại phải trốn chui trốn nhủi thế này- nó vội đổ hết tội lên đầu hắn nhưng cũng theo hắn ra nhà xe để hắn chở về chứ không nó không có ai chở, sáng đi theo mấy con bạn giờ không có xe về đành đi tạm xe hắn dù sao cũng là hắn có lỗi với nó chứ bộ
_ Tôi nhớ là em dành của tôi ăn mà giờ lại trách tôi sao, là em không chú ý đến nên để bị phát hiện tôi cũng không ép à- hắn ở cửa xe ra cho nó
_Thì lúc đó anh cũng phải nói giúp tôi câu chứ- nó cố nhòm người ra khỏi của sổ mà nói với hắn, hắn nghe nó nói cũng không phản bát, dù sao là đáng nam nhi không nên trách nhặt với phụ nữa mà nó thì tưởng hắn thua nên là hí hửng hết sức
Nó thì đang vui sướng nhưng không biết rằng đám bạn của nó bị đám bạn hắn đưa đi rồi mà giờ hắn cũng đưa nó đi chơi, đơn xin nghỉ bọn hắn cũng làm và gửi hiệu trưởng luôn rồi. Haizzz chị Băng nay thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tieu-thu-doi-dau-tam-thieu-gia/2302857/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.