những bước chân nhộn nhịp,nhanh nhảu đang tiến về mục tiêu đã xác định:
-Dọn nhà giúp là phải có món gì ngon ngon cho bọn này đấy nhé-Khoa hô hào
-ok tôi sẽ ko bạc đãi mn đâu nếu mn dọn hết-Như nhìn Khoa cười khinh khỉnh
-Lại khôn rồi nhưng mà khôn y con cún-nó
-cún ak nhìn lại đi,mắt thần kinh như người vậy ah-nhỏ
-hahaha-theo sau câu ns của Như là tràng cười ngổ ngáo của cả lũ,nó ko thèm để ý đến việc cả lũ cười hay ko dù gì cũng là bn bè đùa 1 câu là đem lại tiếng cười(1 nụ cười=10 thang thuốc bổ)với lại cũng chẳng đáng giận.
Nhà Như và Trâm
mới đặt chân vào đã thấy cảm giác mát lạnh từ sàn nhà truyền đến các mạch máu của bàn chân,đang mệt cả bọn nhảy xô bồ bật điều hòa sai vặt” 2 cô chủ” căn chung cư như osin nhà mình:
-Khát nước kinh trời lại nắng nữa nhìn phát rùng rợn,tỉ trâm,tỉ Như có đồ ăn,nước ngọt gì mang hết ra đây đói rồi đó-Hiếu nói cứ như đang ở quán nước gọi phục vụ z
-Chưa dọn mà đã đòi đồ ăn với chả nước ngọt gì -Như giọng bà cô khó tính,thích trêu đùa để xem phản ứng của mọi người.
-Không có đồ ăn thì không dọn mn đồng ý ko,về -Nó nhìn về hướng lũ bn nháy mắt làm hiệu cho cả lũ,nhận được âm hiệu từ nó cả bọn vờ đứng dậy bước chân về hướng cửa chính,mong được “chủ nhà”nài nỉ giữ lại,và như dự liệu vừa mới đặt chân tiến đến cánh cửa,Như vội cất lời tưởng cả lũ giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tieu-thu-anh-yeu-em/2462453/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.