🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Từ lâu ta đã biết chúng ta là người chung lối."



***



Khi sắc trời từ từ hửng sáng, hơi ấm trong phòng cũng dần tan.



Thuấn Âm nhẹ nhàng mở mắt, bầu má áp vào lồng ngực rắn chắc, nàng cựa mình nhấc đầu lên, gương mặt của Mục Trường Châu kề ngay trước mắt. Bấy giờ nàng mới hay bản thân đang nằm sấp trên người chàng – không rõ là từ lúc nào, cơ thể quấn chặt nhau.



Một bàn tay vẫn ôm lấy ngực chàng, giữ trọn nhịp tim đang đập trong lồng ngực. Sợ chạm phải vết thương của chàng, nàng vội vã ngẩng đầu lên nhìn.



Chỉ cần cúi xuống nàng sẽ chạm vào sống mũi chàng. Đôi mắt sâu thẳm khép hờ cùng cánh môi mỏng mím nhẹ khiến chàng lúc ngủ trông dịu dàng hơn. Có phải trước đây nàng chưa bao giờ quan sát chàng ở khoảng cách gần như thế?



Mà có vẻ nàng cũng chưa từng hiểu chàng như khoảnh khắc hiện tại.



Bất thình lình cánh tay đang ôm eo chợt ghì mạnh, Thuấn Âm hoàn hồn, trông thấy chàng đã mở mắt nhìn mình.



Nàng ngẩn ngơ, chưa kịp lên tiếng thì chàng đột ngột áp môi lên môi nàng, ôm nàng lật người lại, đè nàng xuống ngậm lấy cánh môi mềm mại, nhẹ nhàng mơn trớn mấy lần mới buông ra, giọng khàn khàn vang lên: "Yên tâm chưa? Ta đã khỏe rồi."



Thì ra chàng biết nàng đang nhìn mình. Thuấn Âm thở dốc lẩm bẩm: "Nhận ra từ hôm qua rồi..."



Mục Trường Châu bật cười, tuy ngày hôm qua có vẻ chàng suýt mất kiểm soát nhưng chưa đến nỗi phóng túng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tiem-y/3343716/chuong-99.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.