🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tuyết vừa rơi, rơi liền nửa tháng, và rồi sau đấy trời trở lại trong xanh, thế mà tại thiền thất vẫn ám mùi thuốc nồng nặc.



Quân y ngồi trước giường thay thuốc cho Mục Trường Châu, vết thương vốn không sâu, tới hôm nay gần như đã khép miệng, lên da non đỏ ửng; quân y tiếp tục tháo dải băng che mắt chàng, cầm ngọn đèn tới chiếu trước mắt chàng.



Đôi đồng tử nhẹ nhàng rục rịch.



Quân y khấp khởi nói: "Tổng quản vốn cường tráng nên hồi phục rất nhanh, gần như khỏe hẳn rồi, mấy ngày qua độc đã được loại bỏ hoàn toàn, hai mắt rồi sẽ dần dần trở lại như cũ."



Mục Trường Châu giơ tay lên, xoay mặt ra cửa.



Quân y biết chàng không muốn bị làm phiền, dặn dò mấy câu rồi thu dọn đồ đạc rời đi.



Thuấn Âm nhẹ nhàng bước vào, ngồi xuống mép giường, đưa chén trong tay đến bên môi chàng, dịu dàng nói: "Uống nào."



Mục Trường Châu rất phối hợp, nhất là trong việc uống thuốc, chàng nghiêng người cúi đầu xuống, một tay nắm lấy tay nàng uống hết chén thuốc.



"Cần lau người rồi." Thuấn Âm đã thạo việc chăm sóc chàng song chỉ mỗi việc lau người là vẫn còn xấu hổ, giọng bé lí nhí, nàng quay đầu ra cửa gọi Thắng Vũ.



Mục Trường Châu kéo tay nàng: "Không cần, đợi về rồi làm tiếp cũng được."



Thuấn Âm nhìn chàng, chàng đã bình phục nhiều rồi, khuôn mặt không còn gầy gò xanh xao, đôi mắt mở to, nhưng do đã lâu không cạo râu khiến cằm lún phún trông phần kém sắc.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tiem-y/3343592/chuong-95.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.