Trời tối đen như mực, Mục Trường Châu bước ra khỏi đại lao sâu hun hút.
Bên ngoài là khoảng sân trống trải được cai ngục canh gác nghiêm ngặt, Trương Quân Phụng đứng chờ trong sân, thấy chàng đi ra, hắn rảo bước tới: "Thẩm vấn xong rồi Quân tư còn đến làm gì, xưa nay ngài đâu thích bước chân vào chỗ này."
Mục Trường Châu phất tay phủi máu của tên mật thám, lính gác phía sau nhanh nhảu chạy lại đưa khăn, chàng nhận lấy lau sạch vết máu: "Đúng là Cam Châu."
Trương Quân Phụng hừ lạnh: "Khéo chúng ghen tị với Quân tư đấy, Quân tư được lệnh của Tổng quản kết thân với Trung Nguyên mới bao lâu, đang là thời điểm đôi bên yên ổn, nhưng Cam Chiêu liên tục gây sự, hòng đẩy Trung Nguyên và Lương Châu vào thế nước lửa đối lập."
Mục Trường Châu trả khăn cho lính gác, trầm ngâm không nói.
Bên ngoài có tiếng ngựa hí vang, Hồ Bột nhi vừa nhận được tin là tức tốc chạy đến, gã ùa từ ngoài vào, chẳng kịp hành lễ: "Quân tư, các châu lân cận Trung Nguyên không hề có dấu hiệu luyện binh, tuân theo lệnh ngài, tôi theo dõi Trung Nguyên cực kỳ gắt gao! Không thấy động thái dị thường nào! Chứ lỡ có thật thì phí cả công ngài cưới vợ!"
Mục Trường Châu nhìn gã, gật đầu: "Nói chí phải."
Hồ Bột nhi không ngờ thế mà cũng được khen, hai mắt trợn tròn, bộ râu quai nón rung bần bật, cười he he hai tiếng.
Mục Trường Châu đi ra ngoài: "Tiếp tục theo dõi động tĩnh từ Trung Nguyên, ta cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tiem-y/2721701/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.