Đến khi Thuấn Âm mở mắt thì đã là sáng ngày hôm sau, nàng trở mình, kề tai phải gần tấm rèm, không nghe thấy tiếng động trong phòng mới ngồi dậy, hé rèm ngó quanh.
Tràng kỷ đối diện trống trơn không bóng người, Mục Trường Châu đã đi rồi.
Nàng tiếp tục nhìn quanh, chắc chắn không có ai mới vén rèm lên, vừa mặc quần áo xuống giường vừa nhớ lại chuyện tối qua.
Nàng không rõ sau đó Mục Trường Châu ngủ lúc nào, nhưng giữa đêm loáng thoáng nghe thấy tiếng bước chân của chàng, có vẻ đang đề phòng người bên ngoài.
Chỉnh tề áo xống, nàng đi ra kéo mở cửa phòng, chợt khựng lại khi thấy hai tì nữ đứng một trái một phải – trông có vẻ đã chờ từ lâu.
Hai tì nữ nhanh nhẹn tới hầu, một người trong đó cầm theo xiêm y, hành lễ với nàng rồi thưa: "Bẩm phu nhân, Quân tư đã lệnh cho thuộc hạ chờ xuất phát, chuẩn bị riêng đồ mới cho phu nhân, mời phu nhân thay đồ rồi lên đường."
Thuấn Âm nhìn bộ váy nọ, là Hồ phục màu nâu ám xanh. Nàng ngạc nhiên, lên đường sớm vậy sao? Tuy cảm thấy vô lý nhưng nàng không nói ra, chỉ gật đầu nhận lấy xiêm y, thong dong vòng ra sau bình phong thay đồ.
Vầng thái dương vừa xuất hiện, tốp ngựa lần lượt được dắt ra khỏi hành quán, cung vệ sửa soạn tay nải thồ lên lưng ngựa rồi đứng dạt một bên chờ.
Thuấn Âm bước ra sân, trông thấy cảnh ấy mới biết phải lên đường thật.
Một cung vệ thấy nàng, hành lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tiem-y/2721692/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.