Nghe thấy tiếng động, Phong Vô Tật chạy vội ra phòng, nhưng lại thấy binh sĩ đang kéo Hạ Xá xuyết bất tỉnh nhân sự đi ngang qua trước mặt, áp giải ra ngoài dưới sự chỉ huy của Hồ Bột nhi.
Cậu chạy theo tới tiền viện, lại thấy Mục Trường Châu đã nhảy lên ngựa ở bên ngoài dãy tường lở bị gió cát thổi mòn, có vẻ sắp sủa lên đường.
"Các huynh, thế này là..." Cậu nôn nóng đi tới, một bụng bao lời muốn hỏi.
Hồ Bột nhi nhìn cậu, sợ trễ nãi nên nói nhanh: "Phong lang quân không cần nói nhiều, ta chắc chắn tên cẩu tặc này sẽ không chết được! Cậu đừng bận tâm!" Vừa nói vừa nhét giẻ rách vào miệng Hạ Xá xuyết, dùng dây vải siết mấy vòng bên ngoài miệng hòng đề phòng hắn ta cắn lưỡi, động tác rất thành thạo, cuối cùng gọi lính tới quẳng hắn lên ngựa như một khúc gỗ rồi trói lại.
Phong Vô Tật im lặng, nom hành động đó của gã thì chắc chắn không phải lần đầu.
Binh sĩ Lương Châu đã chỉnh đốn hàng ngũ, có thể lên đường bất cứ khi nào.
Mục Trường Châu cầm dây cương điều khiển ngựa quay đầu, nhìn vào trong hậu viện. Nhưng chớp mắt sau chàng đã phất dây cương, giục ngựa lên đường.
Hồ Bột nhi nhanh chóng dẫn các binh sĩ bám theo, ngoài nhà trọ ngập đầy khói bụi, tiếng vó ngựa rầm rập cũng vội vàng rời xa.
Phong Vô Tật nhìn chàng mất hút, lúc nàng mới quay đầu nhìn theo hướng chàng đã nhìn lúc nãy, trông thấy Thuấn Âm chậm rãi đi tới từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tiem-y/2721597/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.