Khi xe ngựa hướng kinh thành chạy tới, Bạch Hãn Triệt mới hiểu được cái gì gọi là nỗi nhớ nhà giống như điên. Nghĩ đến phụ thân ở kinh thành, nghĩ đến người thân ở kinh thành, hắn hận không thể biến thành cánh chim, trong chớp mắt liền bay trở về kinh thành, bay đến trong cung. Hắn ức chế không được mong mỏi, đều lọt vào tầm mắt của mọi người. Văn Trạng Nguyên ba căn năm dặn, bất luận kẻ nào cũng không được lộ ra tin tức thiếu gia phải về kinh. Đồng Đồng cũng khẩn trương muốn nhìn một chút bộ dáng kinh thành ra sao, vị Quốc Công kia nghe vô số lần có phải rất giống Bồ Tát hay không, nghĩ đến ở kinh thành có món ăn vặt mà Tiểu Tứ ca hay làm, tóm lại, cũng là vạn phần mong đợi.
Duy nhất tâm tình phức tạp chính là Tôn Hạo Lâm. Gã muốn trước mặt người nọ mà nặng nề dập đầu lạy, cảm kích hắn cứu con gã, cảm kích hắn đem con gã nuôi dạy xuất chúng như vậy, nhưng gã lại không yên, dù sao chuyện năm đó gã làm cũng không minh bạch, sợ người nọ trách tội, sợ đứa con khó xử. Bạch Hãn Triệt mặc dù gấp gáp quay về kinh, nhưng làm sao nhìn không ra phụ thân băn khoăn, bất quá hắn không có lời nào để trấn an, nhưng mà mỗi lần thấy Tôn Hạo Lâm lộ ra vẻ khẩn trương, hắn liền vì gã châm một ly trà. Mỗi khi như vậy, Tôn Hạo Lâm bất an luôn có thể bình tĩnh trở lại, nhưng sau đó, gã đối đứa con áy náy lại càng sâu, nếu gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thuy-dao/3040572/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.