Thất Hà trấn nguyên bản là địa phương không ai quản lí, sau đó Quốc Công Huệ Diệu quốc, lúc bấy giờ là Bạch Tang Vận từng ở đây một năm, còn kiến tạo ra Vô Danh sơn trang, quốc quân của Trạch Yên quốc, Thượng Quan Vân cũng từng lưu lạc đến tận đây, sau đó, Thất Hà trấn không còn là địa phương không ai quản lí, tiểu thương dần đi vào nơi này, hiện giờ Thất Hà Trấn sớm không còn hoang vắng như trong quá khứ.
Nghe Văn Trạng Nguyên giải thích, lại nhìn thấy Thất Hà Trấn náo nhiệt phồn hoa, Bạch Hãn Triệt cảm thấy đặc biệt tự hào, nếu phụ thân năm đó không tới nơi này, không có cứu Thượng Quan hoàng thúc, hiện giờ Thất Hà Trấn nhất định vẫn là hoang tàn vắng vẻ.
Đánh xe, Văn Trạng Nguyên quay đầu: “Thiếu gia, chúng ta mấy ngày này sẽ đến ngụ trong Vô Danh sơn trang, trang chủ mặc dù đang ở kinh thành, nhưng Vô Danh sơn trang vẫn là thôn trang lớn nhất Thất Hà trấn.”
“Thật sự?” Bạch Hãn Triệt thập phần kinh ngạc, tiếp theo cảm thán nói, “Không hổ là phụ thân.”
“Trạng Nguyên ca, Vô Danh sơn trang có gì ăn ngon không?” Chỉ quan tâm đến vấn đề này Đồng Đồng hỏi. Nhất thời, mọi người bên trong xe nở nụ cười, đương nhiên, ngoại trừ Đồng Hàm Trứu ra.
“Này a, Đồng Đồng cứ yên tâm, bảo đảm ngươi sẽ được ăn ngon.” Văn Trạng Nguyên cười nói, Bạch Hãn Triệt nghĩ đến Vô Danh sơn trang, rồi mới nhìn về phía Cừu Lạc đang đưa lưng về bọn họ cùng Văn Trạng Nguyên đánh xe.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thuy-dao/3040564/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.