Từ sau khi nhìn thấy câu nói ấy, Tiếu Triệt cảm thấy cả người mình không được đúng lắm. Máy tính còn chưa kịp cầm đã vội vàng rời khỏi tầng hầm. Thậm chí buổi chiều còn xách mông lên trường.
Cậu bắt đầu suy xét kĩ lại quan hệ của mình với Tuyết Thần trong khoảng thời gian này. Cảm giác của cậu dành cho hắn từ hoảng sợ thành buồn nôn, phản cảm, rồi chuyển thành hiếu kì, đau lòng, sau này, lại biến thành khát vọng mãnh liệt… Từ bao giờ mà cậu lại biến thành bộ dạng hiện tại?
A, rõ ràng là muốn từ hắn lấy được chân tướng, nhưng tại sao lại cứ ngồi nghe hắn kể chuyện xưa? Tại sao tặng hoa hồng trắng cho hắn? Vì cái gì luôn mơ thấy hắn? Tại sao lại có động chạm thân mật như vậy với hắn? Tại sao lại… Hôn hắn? Tại sao lại muốn biết tên hắn? Tại sao lại ganh ghét với “người tôi thích nhất” từ trong miệng hắn? Tại sao chỉ vì một câu nói yêu mình của hắn, cậu liền trở nên hồi hộp khẩn trương đến vậy?
Tiếu Triệt hoàn toàn nghĩ không ra.
Tối ăn cơm xong, cậu lại đi xuống phòng dưới tầng hầm. Lần này cậu lấy cớ là máy tính còn để dưới tầng hầm, cậu phải nạp pin cho nó.
Tiếu Triệt thì buồn bực đến sứt đầu mẻ trán, nhưng Tuyết Thần thì vẫn nhàn nhã tựa mây gió. Điều này làm Tiếu Triệt càng khó chịu hơn.
Cậu cắm sạc cho máy tính, mở nguồn lên.
Tuyết Thần rót cho cậu ly nước, ngồi ở bên cạnh.
Tuyết Thần mới vừa ngồi, chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thuc/3236043/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.