Nàng vừa mừng vừa lo, tâm trạng rối bời, chỉ mong được tái sinh về kiếp này, có thể làm con của cha mẹ chàng một lần nữa.
Lão gia đau buồn ủ rũ nhưng không dám thể hiện ra ngoài. Bởi lẽ đứa con gái vừa qua đời của người, sự độc ác tàn bạo của nàng cả thiên hạ này đều biết. Giờ đây những kẻ quỳ rạp đang khóc lóc thảm thương kia, chẳng qua cũng chỉ là làm trò hề cho thiên hạ, nhưng thực chất trong lòng đang mừng thầm, bởi từ nay sẽ không còn địa ngục trần gian nào trên đời này nữa. Còn ngoài kinh thành rộng lớn kia, ai nấy đều bàn tán về cái chết của nàng, nói nàng là một con quỷ đội nốt người, lúc sống ác độc tàn bạo, nên lúc chết không được nhắm mắt. Cho dù thương nữ nhi của mình, nhưng người biết làm thế nào đây?
Nàng dừng bước, hơi thở vẫn còn dồn dập vì cố gắng chạy thật nhanh tới chỗ cha. Nhìn thấy người, trong lòng như trút đi được hàng ngàn gánh nặng, nàng vui mừng tới bật khóc, mắt ngấn lệ nhưng miệng vẫn nở một nụ cười thật tươi, nàng chạy tới ôm trầm lấy cha, vừa khóc vừa nói:
"Cha, không ngờ rằng kiếp này, con lại được làm con gái của cha một lần nữa."
Lão gia không tin vào mắt mình, rõ ràng đã thấy con gái không còn hơi thở, vậy mà giờ nàng lại..
Người cố gắng đính chính:
"Bạch Liên.. con.. vẫn còn sống?"
"Vâng.. Chỉ Linh vẫn còn sống cha à, con vẫn còn sống.."
"Chỉ.. Chỉ gì cơ? Con?"
Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thu-lo-duyen-nhat-thu-tuong-ngo/2944752/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.