Tảng đá màu xanh kia vỡ nát khiến cho mọi người xung quanh kinh hô, dù đã thấy được biểu hiện cường hãn của Vương Bảo Nhạc trong cuộc chiến với Khổng Đạo, nhưng bách tử liên bang vẫn cảm thấy giật mình không thôi trước chuyện này.
Dù sao thì Khổng Đạo ra tay cũng chỉ khiến cho vết nứt lan ra hơn phân nửa tảng đá mà thôi, nhưng Vương Bảo Nhạc thì lại tung một quyền đánh nát luôn!
- Đúng là biến thái...
- Bây giờ ta cảm thấy may mắn vì tên này có thân phận điều đồng nội bộ, chứ hắn mà đi thi tuyển, lỡ chúng ta xui xẻo gặp phải thì...
- Lạ thật, chẳng lẽ các ngươi không ai quan tâm đến chuyện tên này đánh vỡ đá khảo thí thì có cần đền tiền hay không à?
Theo bách tử liên bang nhao nhao lên tiếng, Vương Bảo Nhạc vốn đang vô cùng đắc ý, nghe thấy có người tò mò chuyện đền tiền thì chợt mở to hai mắt. Nhưng nghĩ đến thẻ ngân linh tiêu thả cử của mình thì hắn lại thấy yên lòng ngay.
- Vương Bảo Nhạc ta tuy là con nhà nghèo, nhưng ta lại là binh tử của Pháp Binh Các, cho dù có bắt ta đền thì ta ráng ăn ít một chút cũng sẽ góp đủ để trả!
Vương Bảo Nhạc lập tức cảm thấy mình chính trực dễ sợ, bất giác sờ thẻ ngân linh trong túi, chắc chắn là vẫn chưa rớt mất...
Những quan viên liên bang xung quanh cũng cảm thấy trong lòng dậy sóng vì một quyền này của Vương Bảo Nhạc.
- Đá này có thể thừa nhận chiến lực cực hạn của dưới Trúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thon-nhan-gian/660961/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.