Theo đôi mắt của thanh niên đầu trọc nọ mở ra, song nhãn trong veo tựa như mặt nước, nhưng lại có sức hấp dẫn lạ kỳ, tựa như có thể hút tâm thần của kẻ khác vào sâu trong đôi mắt ấy, khiến cho kẻ khác cuồng điên.
Thậm chí còn sinh ra ảo giác rằng thân thể của đối phương đang phát sáng, tựa như thần linh, khiến cho người ta bỗng dưng muốn quỳ bái. Loại cảm giác này làm tâm thần của Vương Bảo Nhạc chấn động, tu vi trong cơ thể hắn lập tức vận chuyển, mầm mống thôn phệ cũng nhanh chóng chuyển động, lưu chuyển toàn thân. Chính bản thân Vương Bảo Nhạc cũng không phát hiện, sâu bên trong con ngươi của hắn lại có ánh tím chợt lóe lên!
Màu tím này được hình thành khi ánh sáng tím do Vương Bảo Nhạc hấp thu và dung hợp cùng mầm mống thôn phệ ở quê hương của linh tức. Lúc này, ngay khi nó xuất hiện lại thì thanh niên đầu trọc đang khoanh chân đả tọa kia bỗng nhiên khẽ kêu lên một tiếng, vẻ mặt vốn bình tĩnh vô ba thoắt cái đã chợt đổi, khi nhìn về phía Vương Bảo Nhạc thì lộ ra vẻ hứng thú.
Mà thần sắc của hắn thay đổi, loại sức mạnh chấn nhiếp tinh thần trước đó cũng lập tức dao động, khiến cho toàn thân Lục Tử Hạo run lên. Dường như không thể khống chế nổi, dợm chân bước tới, toàn thân run rẩy như vừa tỉnh cơn mê, thở hồng hộc.
- Đây là thuật pháp gì chứ!
Lục Tử Hạo thất thanh kêu lên, trong mắt hắn tràn ngập cảnh giác và khiếp sợ.
Chẳng màng đến phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thon-nhan-gian/660891/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.