Lúc mọi người ở bên ngoài đang bàn tán xôn xao thì ở trên chiến trường, đệ tử Chiến Võ các đang giao chiến với Lục Tử Hạo buồn bực nhận thua. Vì đúng là hết đường đánh rồi, một mình Vương Tử Hạo có thực lực không tầm thường vốn đã khó nhằn, càng không cần nói đến Vương Tử Nhạc với mớ pháp khí quỷ dị khiến da đầu hắn run lên. Kẻ phụ chiến của hắn đã bị trói gô cổ, lúc này hắn chỉ có thể cười khổ và nhận thua mà thôi.
Cùng lúc đó, cũng không ít người ngồi ở khán đài trên không trung cũng lộ ra vẻ hứng thú, mặc dù bọn họ kiến thức rộng rãi nhưng theo họ thấy thì thứ tinh diệu này cũng có chỗ tuyệt vời lắm.
Chẳng qua là một cuộc tranh tài của Chiến Võ các lại bị Vương Bảo Nhạc xen vào quảng cáo… Những người khác thì không sao nhưng trưởng lão của Chiến Võ các thì đã tức giận rồi.
Nếu là học sinh khác thì e rằng đã bị xử phạt thật nghiêm từ đời nào, nhưng Vương Bảo Nhạc này có trưởng lão của Pháp Binh các nói đỡ cho, ngoài ra hắn cũng từng lập nhiều công lao cho đạo viện Phiêu Miểu. Cái đầu là nhân tình dệt hoa trên gấm, nhưng công lao sau này mới là lý do khiến hắn được đối đãi đặc biệt.
Vậy nên khi trưởng lão của Chiến Võ các thể hiện sự bất mãn của mình, tuy rằng vẫn phạt hắn thật, nhưng không nặng lắm, phía đạo viện Phiêu Miểu trên khán đài ở giữa không trung, chỉ tuyên bố cảnh cáo hành vi của Vương Bảo Nhạc mà thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thon-nhan-gian/660889/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.