Vương Bảo Nhạc cố dằn nỗi kích động trong lòng xuống, lập tức đứng dậy nói lời cảm tạ. Trần Vũ Đồng mỉm cười kéo hắn ngồi xuống, sau đó trò chuyện thêm một hồi. Lát sau Vương Bảo Nhạc mới xin cáo từ, Trần Vũ Đồng tự mình tiễn hắn xuống lầu, cuối cùng còn mỉm cười mở lời.
- Bảo Nhạc sư đệ, sư huynh chờ mong đến ngày ngươi trở thành binh tử, điều kiện để trở thành binh tử chính là luyện chế ra được linh bảo cấp ba! Pháp Binh các hàng năm đều có cuộc thi thăng cấp trở thành binh tử, mong sư đệ cố gắng nhiều hơn!
Sau khi tiễn bước Vương Bảo Nhạc, Trần Vũ Đồng cầm lấy chén linh trà uống một ngụm, khóe môi khẽ nhếch, giống như đang rất vui vẻ. Không bao lâu sau, vị đại đội trưởng vừa đi tiễnVương Bảo Nhạc đã quay về, bước tới trước mặt Trần Vũ Đồng, ngập ngừng muốn nói gì đó.
Trần Vũ Đồng liếc nhìn rồi thản nhiên mở miệng.
- Chu Bằng Hải, có phải ngươi cảm thấy ta thiên vị Vương Bảo Nhạc, người vừa mới đến thì đã lập tức giao quyền lợi có thể quản lý tất cả đại đội trưởng, để hắn trở thành người có quyền lực chỉ thua mỗi mình ta ở bộ viện quản không?
Trong lòng thanh niên áo lam run nhẹ, lập tức cúi đầu.
- Thuộc hạ không dám.
Nghe thanh niên áo lam nói thế, thần sắc Trần Vũ Đồng bình tĩnh, đứng dậy nhìn qua bên ngoài song cửa, thong thả mà rằng.
- Vương Bảo Nhạc là Chân Tức cảnh có linh căn tám tấc, lại lập nhiều công lớn cho đạo viện Phiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thon-nhan-gian/660878/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.