Trên bầu trời, Vương Bảo Nhạc đứng trong khí cầu, một đường đạp gió rẽ sóng thẳng đến đảo Thượng Viện với tâm trạng sung sướng. Chu Tiểu Nhã không những được vào đảo Thượng Viện mà còn bái trưởng lão Đan Đạo các làm sư phụ, chuyện này coi như đã giải quyết xong xuôi.
- Trong chuyện này tác dụng của ta cực kỳ quan trọng, may mà ta có dũng khí không sợ thế lực tà ác, mượn cơ hội phá rối cục diện, giành được chiến thắng trong hỗn loạn, giúp cho em bánh bao thuận lợi cả đường.
Vương Bảo Nhạc ho khan một tiếng.
Tên mập chết tiệt này chắc chắn sẽ không thừa nhận lần này cho dù hắn không đi thì em bánh bao cũng sẽ thuận lợi thăng cấp, lúc này tâm trạng của hắn đang tốt bèn mở gói đồ ăn vặt ra, vừa điều khiển khí cầu vừa ăn.
- Có thể vừa bay vừa ăn vặt, loại bản lĩnh này thiên hạ ai có được chứ!
Vương Bảo Nhạc cười ha hả, khí cầu nhanh chóng xuyên qua mây mù tiến vào đảo Thượng Viện.
- Đỗ Mẫn cũng ở Đan Đạo các, mặc dù sau khi đến đảo Thượng Viện thì không gặp mặt lần nào, nhưng kiểu học bá như cô ta đoán chừng sống trong đó cũng thoải mái thôi. Còn có Trần Tử Hằng, tên này cũng giống Trác Nhất Phàm, đều ở Chiến Võ các cả... Ta phải cố gắng, không thể để bọn họ vượt mặt được.
Vương Bảo Nhạc nghĩ vậy rồi hít sâu một hơi, không về động phủ nữa, ánh mắt hắn xẹt qua dãy núi ở giữa, nhìn về phía dãy núi phía Bắc của Pháp Binh các.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thon-nhan-gian/660876/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.