- Qủa nhiên lời đồn là thật!
Hô hấp của Trần Vũ Đồng trở nên dồn dập, hắn lùi lại vài bước nhìn ba con khôi lỗi đang rên rĩ với Lâm Thiên Hạo không chớp mắt.
- Trần sư huynh, ngươi có ý gì hả!
Lâm Thiên Hạo nghe thấy lời của Trần Vũ Đồng thì lập tức biến sắc, cảm thấy đối phương đến thăm bái phỏng chỉ là muốn cười nhạo mình.
Nhưng lúc này Trần Vũ Đồng tựa như không nghe thấy lời chất vấn của Lâm Thiên Hạo, vẫn nhìn chằm chằm ba con khôi lỗi kia, thậm chí còn lật tay phải lấy ra một cái thẻ ngọc như muốn ghi lại số liệu của ba con khôi lỗi này.
Thấy Trần Vũ Đồng tự dưng chạy đến trêu gan mình, ba con khôi lỗi kia lại luôn miệng rên rĩ, thậm chí còn có một con trong số đó bước lên giơ hai tay ra với mình, bĩu môi õng ẹo đòi ôm, lửa giận mà Lâm Thiên Hạo cố nén cả nửa tháng cuối cùng cũng đến cực hạn, không nhịn được nữa.
Hắn không tiện phát tiết với Trần Vũ Đồng, cho nên rống to một tiếng, trực tiếp đánh một chưởng lên người con khôi lỗi đang giơ hai tay đòi ôm kia, một chưởng này mang theo cơn giận ngập trời và bao nhiêu căm thù dành cho Vương Bảo Nhạc.
- Câm miệng!
Một chưởng này đã hoàn toàn phóng thích tu vi Chân Tức tầng một của hắn, lại thêm đang tức giận nên hình như cũng khiến cho uy lực của nó tăng thêm không ít, trong tiếng nổ mạnh và Trần Vũ Đồng biến sắc thì con khôi lỗi này lập tức bị một chưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thon-nhan-gian/660869/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.