Nghĩ đến phương hướng nghiên cứu này của mình, Vương Bảo Nhạc không khỏi có phần chờ mong... Lúc này thứ bị Vương Bảo Nhạc lấy ra đúng là một cái loa lớn!
Vương Bảo Nhạc cầm loa cười gian, xoay người đi vào trong phòng luyện khí, luyện chế lại cái loa này lần nữa, sẵn điều chỉnh cả hồi văn, khiến cho uy lực của món pháp khí này càng lớn hơn, đồng thời cũng điều khiển thật kỹ hướng sóng âm khuếch tán.
Về phần tài liệu thì các đệ tử Pháp Binh các ở đảo Thượng Viện có thể bỏ linh thạch ra mua được rất nhiều đồ, mặc dù phần lớn đều là đồ hiếm thấy ở đảo Hạ Viện, có thể là do đẳng cấp khác biệt. Thực ra có một số tài liệu hiếm có thật sự, dù đảo Thượng Viện có thật, nhưng không phải linh thạch có thể mua được, cần phải hoàn thành một vài nhiệm vụ đặc biệt mới có thể đổi được.
Vương Bảo Nhạc nhanh chóng luyện chế xong xuôi, nhìn ba hơn ba mươi cái loa đã được mình luyện chế ra, trong mắt hắn ánh lên vẻ thỏa mãn, hưng khởi lắp từng cái lên vách tường của động phủ.
Sau vách tường này chính là động phủ của Lâm Thiên Hạo...
Sau khi xong xuôi, Vương Bảo Nhạc phủi tay, khoanh chân ngồi xuống, vẻ mặt thỏa mãn lấy đồ ăn vặt ra đánh chén.
- Tiếp theo có thể thử nghiệm một phen, trước tiên thí nghiệm phương diện tạp âm của sóng âm trước, xem ảnh hưởng đối với tinh thần lớn đến cỡ nào.
Nói xong, tay phải của Vương Bảo Nhạc phất lên, những cái loa được gắn trên vách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thon-nhan-gian/660867/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.