Những học sinh Chân Tức của hệ Pháp Binh đứng bên cạnh Vương Bảo Nhạc đều biến sắc. Bọn họ đương nhiên cũng biết Lâm Thiên Hạo, thực ra khi Vương Bảo Nhạc chưa đạp hắn xuống thì có thể nói là toàn bộ hệ Pháp Binh đều nằm trong tầm khống chế của Lâm Thiên Hạo.
Những người này ít nhiều cũng từng quen biết với Lâm Thiên Hạo, biết rõ kẻ này thoạt nhìn tựa như hiền hòa, nhưng thực ra lại là kẻ độc ác. Nhất là trước đây rõ ràng đã nghe nói kẻ này bị khai trừ học tịch, nhưng nay lại gặp được ở đảo Thượng Viện, còn trở thành binh đồ gì đó nữa.
Mặc dù bọn họ không biết binh đồ là gì, nhưng có thể được các chủ gọi ra thì rõ ràng thân phận không hề thấp chút nào.
Sau một thoáng yên lặng ngắn ngủi, bọn họ lập tức ôm quyền chào hỏi Lâm Thiên Hạo.
Thấy sự xuất hiện của mình khiến cho tất cả mọi người biến sắc như thế, Lâm Thiên Hạo bèn mỉm cười. Hắn cũng hiểu rõ đạo lý mà cha nói về mâu thuẫn của mình và Vương Bảo Nhạc, nhưng trong lòng vẫn thấy khó chịu. Nay hắn ra mặt, một phần là làm theo thông lệ, dù sao thì hôm nay cũng là ngày đảo Thượng Viện nhận học sinh mới, một phần là có ý muốn tuyên bố sự trở về của mình.
Về phần vẻ bực bội trên mặt Vương Bảo Nhạc, Lâm Thiên Hạo cũng nhìn thấy rõ ràng, trong lòng cười lạnh.
- Tuy cha nói rất đúng, Vương Bảo Nhạc này chỉ là một con kiến hôi mà thôi, nhưng nếu có thể tiêu diệt được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thon-nhan-gian/660862/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.