Gần như trong nháy mắt khi Triệu Nhã Mộng ra tay thì trận pháp linh khí mà người ngoài không thể nhìn thấy xung quanh Vương Bảo Nhạc đột nhiên chuyển động theo, sau đó năm chỗ yếu ớt kia cũng ẩn ẩn bị che khuất.
Cũng trong lúc trận pháp chuyển động, linh khí bị dẫn dắt tạo thành uy áp ở chung quanh, uy áp này càng lúc càng mạnh, ầm ầm ập tới chỗ Vương Bảo Nhạc như muốn đè bẹp hắn.
Vương Bảo Nhạc nhíu mày giơ tay phai lên, lập tức lấy ra một miếng ngọc bội, sau khi dung nhập linh lực vào thì ngọc bội kia đột nhiên phát sang, trực tiếp huyễn hóa thành một con rắn màu tím, nó rít lên một tiếng thì bắt đầu bay lượn xung quanh, chống lại uy áp phát ra từ trận phát.
- Nếu như đã khó mà phá vỡ được từ bên trong thì cứ... Muọn lực là được!
Vương Bảo Nhạc nheo mắt lại, lúc giơ tay phải lên thì trong lòng bàn tay xuất hiện một viên linh thạch bảy màu.
Hắn cúi đầu không màng đến uy áp của trận pháp xung quanh nữa, mà bắt đầu khắc hồi văn lên linh thạch, cảnh này khiến cho mọi người ở bên ngoài đều kinh ngạc mở to hai mắt.
- Vương Bảo Nhạc hắn... đang khắc hồi văn sao?
- Đây là ý gì thế này, chẳng lẽ hắn định tạo pháp khí à? Nhưng hắn cùng lắm cũng chỉ tạo được linh bôi mà thôi, lẽ nào linh bôi có thể phá trận hay sao?
Học sinh bàn tán với nhau, mấy người chưởng viện thì hai mắt lóe sáng, nhất là ông râu dê nhìn xong thì còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thon-nhan-gian/660823/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.