Sắc trời tối dần, bầu trời cũng trở nên u ám rồi dần hóa thành biển sao sáng ngời, tựa như phủ một bức màn được điểm xuyết vô số ngôi sao bao phủ toàn bộ thế giới.
Dưới bầu trời đầy sao này, có một chiếc khí cầu nhanh chóng lướt đi, trên khí cầu có cả màn bảo hộ phát ra ánh sáng mờ nhạt, liên tục lóe lên giữa bầu trời đêm tựa như tồn tại một loại ba động nào đó.
Lúc này ngoại trừ Vương Bảo Nhạc và gã áo đen trung niên bị hắn bắt giữ ra thì trên khí cầu đã có thêm khá nhiều người, tất cả đều là những hành khách đi chung với Vương Bảo Nhạc lúc trước.
Bởi vì khí cầu đi đến thành Phiêu Miễu bị tấn công, ghim chặt giữa không trung, lại bị phong tỏa tin tức không thể gửi tin cầu cứu đi được, cho nên bọn họ cứ bị nhốt ở đó, mãi đến khi Vương Bảo Nhạc quay lại mới đưa bọn họ lên chiếc khí cầu bên này.
Bên trong khí cầu, mọi người đều tỏ vẻ vô cùng kính sợ vì Vương Bảo Nhạc có thể bình an quay về như thế. Thật sự bọn họ không dám tin nổi. Bị nhiều cường giả Bổ Mạch cảnh như thế đuổi giết chứng tỏ bản thân Vương Bảo Nhạc không hề tầm thường, trong quá trình bị đuổi giết, đầu tiên là bất ngờ nhảy xuống khỏi khí cầu, nay lại có thể bình an một mình quay về như thế, trên người lại còn cả mùi máu tươi tanh nồng.
Đáp án đại biểu cho khí tức này cùng với gã trung niên áo đen bộ dạng thừa sống thiếu chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thon-nhan-gian/660808/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.