Không biết đã qua bao lâu, khi Vương Bảo Nhạc mở mắt ra ngửa đầu lên lần nữa thì thứ ập vào mắt hắn đầu tiên chính là bầu trời trong veo cùng với vầng kiếm dương kia.
Hắn cảm giác hình như mình đã mơ thấy ác mộng rất đáng sợ, mơ thấy hắn bị đuổi giết, sau đó nỗ lực phản kích... Ý thức dần trở nên rõ ràng hơn khiến cho Vương Bảo Nhạc giật thót, vội giãy giụa bò dậy.
- Ta vẫn còn sống!
Vương Bảo Nhạc cảm thấy vô cùng may mắn, nhưng sau khi cúi đầu xuống nhìn thân thể của mình xong thì hắn liên tục hít mạnh vài hơi. Chính bản thân hắn nhìn mà còn thấy tim đập thình thịch từng hồi, vô số vết thương nhìn mà thấy giật mình, quần áo trên người đã bị máu nhuộm đỏ rực, cũng khiến cho Vương Bảo Nhạc nháy mắt nhớ tới nguy hiểm mà mình đã gặp phải.
- Rốt cuộc là kẻ nào muốn giết mình chứu!
Vương Bảo Nhạc cắn răng, sau khi chật vật đứng dậy thì vô thức muốn lấy đan dược chữa thương ra, nhưng mò một hồi không thấy gì khiến hắn cười khổ.
- Tất cả đan dược và pháp bảo đều xài hết trơn rồi...
Vương Bảo Nhạc vội vàng nhìn mấy cỗ thi thể xung quanh, sau khi tìm kiếm một buổi thì rốt cuộc cũng moi được vài món pháp khí và đan dược, sau khi ngửi thử thì hắn có phần chần chừ, dù sao thì hắn cũng không biết tác dụng của mớ đan dược này, sợ uống bậy sẽ bị trúng độc.
Sau khi do dự một lúc thì Vương Bảo Nhạc cất mớ đan dược này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thon-nhan-gian/660806/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.