Vương Bảo Nhạc nghĩ tới đây thì hít sâu một hơi, hắn dốc hết tất cả mọi cách ra cho loạt chém giết này, từ cục diện bất lợi ban đầu đi tới bước hiện tại.
Nhưng hiện tại con muỗi đã bay đi, khả năng lão già kia vẫn còn sống sót và có thể đuổi tới đây bất kỳ lúc nào khiến cho hắn không còn thời gian để nghĩ cách mới nữa, nhất là cơ hội khi muỗi bay qua thế này lại càng hiếm có hơn!
- Giết!
Trong lòng Vương Bảo Nhạc thầm gà lên, hàn quang trong mắt lóe lên vô cùng dữ dội, đan dược trong miệng tan ra khiến cơ thể hắn dâng len một dòng nhiệt ấm áp, hắn nhảy phốc dậy, triển khai toàn bộ tốc độ nhào tới chỗ bảy tên kia.
Sự xuất hiện của hắn vốn nên được cảm ứng sớm mới đúng, nhưng con muỗi bay qua để lại uy hiếp cực lớn khiến cho bảy gã áo đen kia phản ứng chậm một nhịp, trong khoản thời gian này đủ để Vương Bảo Nhạc đến gần.
- Vương Bảo Nhạc!
Khi bọn chúng trông thấy Vương Bảo Nhạc thì hắn đã tiếp cận trong phạm vi mười trượng rồi.
Lúc này tu vi Bổ Mạch bộc phát, hắn nhảy vọt lên trực tiếp móc cái loa lớn ra rống lên một tiếng thật to, cơ hồ to hơn cả trước đây rất nhiều.
Tiếng quát quá lớn, ngay cả cái loa cũng chịu không nổi mà trực tiếp vỡ nát, nhưng trong chớp mắt nó vỡ cũng đã tạo ra một cơn sóng âm cực kỳ đáng sợ, ầm ầm quét ngang bốn phía tựa như gió bão, thậm chí còn tạo thành sóng âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thon-nhan-gian/660804/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.