Bất tri bất giác mà hắn đã trải qua mười ngày bị giày vò này rồi.
Trong mười ngày này, đám Lâm Thiên Hạo và Tào Khôn cũng đẩy mạnh việc tẩy trừ và tính sổ với người trong lt học đường, ngày càng có thêm nhiều người bị vạ lâu, bất quá bởi vì số lượng quá nhiều, sóng gió do việc này gây ra cũng không nhỏ, cho nên cũng cần có thời gian để sưu tập chứng cứ, mấy người kia cũng chỉ bị cấm túc điều tra thôi chứ chưa xử lý gì.
Bất quá mọi người đều có thể nhìn ra đây là vấn đề thời gian mà thôi, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì những người đó nhất định sẽ bị xử phạt với các mức độ khác nhau.
Mà trong mười ngày này Vương Bảo Nhạc không hề rời khỏi động phủ, cùng lắm là chỉ đi ra khỏi mộng cảnh ăn uống một lúc xong hắn lại cắn răng, run rẩy lẫn bi phẫn chui vào lại.
- Mẹ ơi, khi nào thì mới kết thúc đây...
Vương Bảo Nhạc vừa nghĩ tới cái công thức tính toán quen thuộc đáng sợ quá đỗi kia thôi là thấy nản đời rồi, những nghĩ đến trách nhiệm lẫn mục tiêu của mình thì hắn cũng chỉ có thể cắn răng, vừa la hét vừa tiếp tục chịu cảnh bị giày vò.
Trong khi liên tục bị sét đánh thì khả năng tính toán của Vương Bảo Nhạc đột nhiên tăng vèo vèo, mặc dù vẫn sẽ bị sét đánh, nhưng trong lúc hắn kêu gào thảm thiết thì thời gian tính toán cũng giảm mạnh.
Tất cả những việc này đều được ép mà ra, nhất là lực độ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thon-nhan-gian/660782/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.