Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Chuyển ngữ: P
Nguồn:
----------------------------
Thành Phiêu Miểu vô cùng rộng lớn, trong thành đâu đâu cũng thấy bóng cây râm mát, dân chúng cực kỳ đông đúc, tính ra sợ phải hơn trăm triệu người chứ không ít. Trên bầu trời có vô số phi thuyền bay lượn, ở dưới mặt đất cũng nườm nượp xe cộ qua lại.
Riêng những người đi đường, đông như kiến, đi xen quàng vào nhau. Ai trong số họ cũng mang vẻ vô cùng vội vã, bận rộn ở nơi đô thị phồn hoa này.
Cũng may trong vòng truyền âm của Vương Bảo Nhạc có cả bản đồ và chức năng định vị. Mà thời gian hắn rất dư giản nên cứ thong thả lần theo định vị đi đến phòng đấu giá.
Trên đường đi, Vương bảo Nhạc ngước mắt ngắm nhìn muôn kiểu xây dựng của các cửa hàng xung quanh, hắn cảm nhận rất rõ ràng rằng không khí nơi đây khác xa so với thành Phượng Hoàng quê hắn. Mặc dù không có cái gì mới mẻ vui thú khiến hắn phải ngạc nhiên cả, nhưng ở đây không ít chỗ thú vị bắt mắt.
Giống như lúc này hắn đang dán mắt vào tòa nhà cách đó không xa, chậc chậc tặc lưỡi vài tiếng.
Nhìn qua lối kiến trúc này mô phỏng theo sân thi đấu thời La Mã cổ đại, khoảng không bên trong rất rộng, ngang ngửa mấy chục sân bóng gộp lại. Từ trên trời nhìn xuống, toàn bộ công trình này giống như một nắm đấm khổng lồ nhô lên!
Mà phía trên lại trống không không có mái che, nên đứng ở ngoài có nghe thấy tiếng gào thét hô hào vọng ra, dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thon-nhan-gian/660752/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.