Trong phòng không một tiếng động, không một chút âm thanh. Cũng chẳng biết là bao lâu nữa, bỗng Lão Chủ Lớn bảo:
- Ngươi hẹn với gã tối nay à?
Trúc Diệp Thanh đáp:
- Vâng!
Lão Chủ Lớn bảo:
- Thế thì ngay bây giờ ngươi phải đi bố trí chỗ ấy cho xong đi!
Trúc Diệp Thanh hỏi:
- Ông Chủ Lớn thật sự chuẩn bị đi ư?
Lão Chủ Lớn gật gật đầu, bảo:
- Ta muốn gặp gã!
Lão nói như để tự giải thích cho mình:
- Vì xưa nay ta không ngờ trên đời này lại có hạng đàn ông như thế có thể khiến một con điếm cam tâm tình nguyện chết vì mình! Ta muốn gặp xem gã có chỗ nào đặc biệt hay không?
Trúc Diệp Thanh ngậm miệng. Gã biết ý kiến của Ông Chủ Lớn xưa nay chưa có ai làm thay đổi được.
Đã thế Ông Chủ Lớn lại còn xưng xưng hỏi gã:
- Ý kiến của ngươi ra sao?
Trúc Diệp Thanh không trả lời ngay.
Sự việc này quá ư quan trọng tuyệt đối không được để một chút sơ hở, sai lầm. Gã phải suy nghĩ tỉ mỉ đã.
Trúc Diệp Thanh trầm ngâm mãi rồi mới chậm rãi bảo:
- Vì anh em nhà Miêu Tử đang nằm trong tay chúng ta nên có lẽ gã chưa dám hành động xốp nổi đâu!
Lão Chủ Lớn bảo:
- Điều này ta phải nghĩ tới rồi.
Trúc Diệp Thanh bảo:
- Nhưng một kẻ đã khiến được một con điếm liều thân vì mình mà chết thì có lẽ việc gì gã cũng dám làm đến nơi lắm!
Lão Chủ Lớn bảo:
- Ví như nói chuyện gì chẳng hạn?
Trúc Diệp Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thieu-gia-dich-kiem/195414/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.