Bình rượu đang đối diện với hắn, hắn đã thấy nhưng không thể dùng bình rượu này để bịt miệng mình. Vì miệng của hắn đã bị một vật khác bịt lại, một vật vừa thơm lại vừa mềm. Ða số đàn ông lúc bị vật đó bịt miệng thông thường cũng chỉ có một cách phản ứng. Một cách phản ứng của trẻ con. 
Nhưng Yến Thập Tam lại có phản ứng khác. Hắn có một phản ứng như đang bị một con rắn độc chui vào miệng, một con rắn độc, rất độc. Ðó là một phản ứng khác thường làm người ta mất vui. Tiết Khả Nhân mất vui đến nỗi giận, trề môi: 
- Ta có độc? 
- Hình như là không có. 
- Ngươi có? 
- Chắc cũng không. 
- Thế ngươi sợ gì? 
- Chẳng qua muốn biết một việc. 
- Việc gì? 
- Ta chỉ muốn biết thật ra nàng muốn ta làm gì? 
- Ngươi nghĩ rằng ta đối xử với ngươi như thế chỉ vì muốn nhờ ngươi làm việc à? 
Yến Thập Tam cười cười. Ý nghĩa của cười cười là thừa nhận. Tiết Khả Nhân nổi giận, nổi giận thực sự. Nhưng rất tiếc giận một mình mình ra gì cho nên cuối cùng nàng đã nói thật. Nàng nói: 
- Thật ra đấy không phải là lần đầu tiên ta bỏ trốn, ta bỏ trốn bảy lần. 
- Ồ! 
- Ngươi đoán xem ta bị bắt về bao nhiêu lần? 
Yến Thập Tam không cần suy nghĩ: 
- Bảy lần. 
Tiết Khả Nhân thở dài: 
- Người của Hạ Hầu Tinh không có bản lãnh gì khác, chỉ có một bản lãnh lớn nhất. 
- Ồ! 
- Cho dù ta trốn ở dâu, hắn cũng có bản lãnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thieu-gia-dich-kiem/195405/chuong-07.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.