Mộ Dung Thu Hoạch bảo:
- Tôi không thấy nhưng tôi biết. Nếu chàng không lo lắng làm sao chàng lại để mắt đến con đàn bà có cặp mắt cá ươn như thế chứ?
Nàng ta ngồi cạnh Tạ Hiểu Phong:
- Có điều tôi nghĩ không ra tại sao chàng lại lo lắng như vậy?
Tạ Hiểu Phong hỏi:
- Cô mà cũng có chuyện nghĩ không ra cơ à?
Mộ Dung Thu Hoạch thở một hơi dài khe khẽ rồi bảo:
- Có khi tôi nghĩ ra rồi nhưng chẳng qua không muốn tin mà thôi!
Tạ Hiểu Phong:
- Hừ!
Mộ Dung Thu Hoạch bảo:
- Xưa nay tôi rất hiểu chàng, chỉ có sợ hãi mới làm chàng lo lắng thôi!
Tạ Hiểu Phong hỏi:
- Ta sợ gì?
Mộ Dung Thu Hoạch đáp:
- Chàng sợ thua dưới kiếm của người khác!
Rồi giọng nàng ta chợt trở nên châm chọc:
- Vì Tam thiếu gia nhà họ Tạ vĩnh viễn không thể thua mà!
Tuy đã được lót nệm nhưng mặt đất vẫn lạnh và cứng lắm.
Mộ Dung Thu Hoạch nhích động thân mình đổi tư thế ngồi, gieo cả sức nặng toàn thân lên chân Tạ Hiểu Phong rồi mới nói tiếp:
- Tuy vậy ở đời này người có thể uy hiếp chàng vốn không có nhiều, có lẽ chỉ có một người thôi!
Tạ Hiểu Phong hỏi:
- Ai?
Mộ Dung Thu Hoạch đáp:
- Yến Thập Tam!
Tạ Hiểu Phong hỏi:
- Sao cô biết lần này là y?
Mộ Dung Thu Hoạch bảo:
- Đương nhiên thiếp biết chứ! Vì chàng là Tạ Hiểu Phong còn chàng ta là Yến Thập Tam. Hai người các người sớm muộn gì cũng có ngày gặp nhau, sớm muộn gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thieu-gia-dich-kiem/1367581/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.