Thiết Khai Thành cúi mình bảo: 
- Khi cha tôi còn sống, vãn bối thường nghe lão nhân gia nói chuyện về Tạ đại hiệp một kiếm tung hoành thiên hạ vô song! 
Tạ Hiểu Phong bảo: 
- Kiếm pháp của ngươi cũng không kém. 
Chàng thiếu niên bảo: 
- Không dám! 
Tạ Hiểu Phong bảo: 
- Kiếm pháp mà giết được người là kiếm pháp hay! 
Chàng thiếu niên bảo: 
- Tuy nhiên vãn bối giết người không phải muốn giết người để lấy oai, càng không phải giết người vì khoái giết người! 
Tạ Hiểu Phong: 
- Thế ngươi giết người thông thường là vì gì? 
Chàng thiếu niên lại nói: 
- Vì tiên phụ lập ra tiêu cục vẫn dậy chúng vãn bối ai ai cũng phải nhớ sáu chữ. 
Tạ Hiểu Phong: 
- Sáu chữ? 
Chàng thiếu niên đáp: 
- Trách nhiệm. Kỷ luật. Vinh dự. 
Tạ Hiểu Phong bảo: 
- Hay! Quả nhiên là quanh minh lỗi lạc, đường đường chính chính. Chẳng trách không lạ sao tiêu cục Hồng Kỳ giữ uy danh hai mươi sáu năm nay không sụt. 
Thiết Khai Thành khom lưng cảm tạ rồi nghiêm sắc mặt bảo: 
- Tiên phụ thường dạy chúng tôi muốn lấy tiêu cục làm nghề nghiệp thì bất kỳ lúc nào cũng phải nhớ ghi sáu chữ kia nằm lòng nếu không thì còn khác gì với bọn trộm cướp! 
Sắc mặt chàng ta đột nhiên nghiêm hẳn lại bảo: 
- Vì vậy bất cứ ai vi phạm sáu chữ đó là giết không tha! 
Tạ Hiểu Phong bảo: 
- Hay cho giết không tha! 
Thiết Khai Thành bảo: 
- Trương Thực lơ là sơ hở làm hỏng chức trách giữ cờ, Hồ Phi tự thân trụy lạc, sai phạm tư cách vì vậy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thieu-gia-dich-kiem/1367569/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.