Bản lĩnh phong lưu được tích lũy trong mấy ngàn năm, giúp hắn làm gì cũng đềuthuận lợi, đối với nữ nhân nửa thật nửa giả, lại khiến các nàng như si nhưcuồng.
Mi Sơn Quân cho rằng hắn sẽ cứ vậy mà sống qua ngày, chẳng ngờ một ngày đẹptrời Phó Cửu Vân bỗng nhiên tìm tới cửa, lần này lại không phải tới đưa rượu,mơ hồ còn có chút tâm trạng ngẩn ngơ, nói: “Có vị cô nương… có chút đáng thương,giúp ta nhìn xem số mệnh nàng.”
Mi Sơn Quân vô cùng buồn bực, theo hắn ngồi xe bò đi tới một chiến trường,nơi đó đang ác chiến dữ dội, khói bụi mù mịt, máu tanh ngập trời. Y chịu khôngnổi nhíu mày bịt mũi, bất đắc dĩ hỏi hắn: “Muốn làm gì đây? Lại đến cái chỗnày?”
Phó Cửu Vân cũng chẳng nói chuyện, chỉ lấy tay trỏ trỏ phía nam. Nơi đó cóvài cỗ chiến xa cũ nát, thi thể binh sĩ ngã ngổn ngang trên đất, trên chiến xalà một cái trống lớn, chỉ có một thiếu nữ bé nhỏ toàn thân đẫm máu vẫn kiên trìra sức nổi trống, cao giọng kêu gọi cổ vũ tinh thần binh sĩ. Trên người nàng cơhồ đều là máu, còn không ngừng có máu thấm qua lớp áo giáp mỏng manh kia tuôn rangoài. Thế nhưng động tác nổi trống và lời hô hoán lại ngày càng mạnh mẽ, chếtcũng không từ bỏ.
“Mấy ngày nay ta dừng chân tại nước Chu Việt phương nam, giúp người ta vẽtranh kiếm tiền. Cô gái này là tam công chúa của Chu Việt, ta với nàng… vô tìnhquen biết. Bây giờ Chu Việt bị Man tộc xâm lược, gần như diệt quốc. Ngươi thayta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thien-nha-sat/2499523/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.