Huyền Châu thân là công chúa, nơi ở cũng không giống những người khác, núiHương Thủ không cho phép trang trí tường long thụy phượng, nàng ta liền noi theonhững vương công quý tộc, trước cửa đặt hai tượng thú bằng đá cao gấp mấy lầnngười, khí thế phi phàm.
“Quỳ đợi ở đây! Bao giờ cho gọi ngươi mới được phép đứng dậy!” Tỳ nữ kia lạnhlùng ra lệnh, sau đó đẩy cửa bước vào.
Đàm Xuyên đồng ý, đưa mắt nhìn bốn phía một lượt, không thấy có người trôngcửa, xung quanh cũng khá yên tĩnh, có kêu gào ầm ĩ trong thời gian ngắn cũng sẽkhông ai tới kịp. Quả nhiên giết người phóng hỏa, cướp bóc cường… mấy cái việcđó rất thích hợp làm ở đây nha!
Đang nhìn đến ngẩn người, cửa lớn chợt “Kẽo kẹt” một tiếng, tỳ nữ khi nãybước ra, cả giận nói: “To gan! Sao không quỳ xuống? Nhìn lung tung cái gì?”
Không chờ ả ta nói xong, Đàm Xuyên “Phốc” một cái nhanh nhẹn quỳ xuống, cườicười giải thích: “Tiểu nhân may mắn được thấy phủ đệ của Huyền Châu đại nhân,trong lòng vô cùng vinh dự, không kìm được nhìn đến ngây người.”
Tỳ nữ kia sắc mặt hòa hoãn một chút, lại rụt đầu về. Từ trong cửa thấp thoángtruyền tới tiếng cười, xem chừng không có ý tốt, ngay sau đó cửa lớn lại mở ra,một xô nước thình lình hắt tới. Đàm Xuyên phản ứng cực nhanh, ngay tại chỗ lănmột vòng, vừa lưu loát vừa đẹp mắt. Gặp nguy hiểm nhưng không sao, lại thảnnhiên chọn một chỗ sạch sẽ khác quỳ xuống, cười vô cùng vui vẻ với tỳ nữ đangtái mét mặt kia: “Không có chuyện gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thien-nha-sat/2499434/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.