“Ngài ấy cười với em như vậy, còn nói: ‘Thơm quá … Cô nương, có thể hôn ngươiđược không?’ nha… Em quả thật nằm mơ cũng không dám nghĩ đến! Tỷ nói, tỷ nói xemngài ấy thật sự vừa mắt một tiểu nha đầu không có gì như em sao?”
Thúy Nha nằm trên giường máu mũi giàn giụa, mắt sáng lòe lòe, lặp lại nhữnglời này lần thứ mười một.
Đàm Xuyên thuận miệng đáp lại, nàng đang vội vàng tìm một thứ, cũng không nhớrõ mình có mang theo vào đây hay không.
“Ngài ấy cười với em như vậy, còn nói…”
Lời nói lặp lại lần thứ năm mươi, Đàm Xuyên rốt cục cũng tìm được thứ mìnhmuốn – chính là đồ trang điểm của nữ tử – tinh dầu hoa quế.
“Ngài ấy cười với em như vậy… A? Đợi đã, Xuyên tỷ tỷ làm gì vậy?!” Thúy Nhanhảy vọt từ trên giường xuống, trợn mắt há miệng nhìn nàng dốc cả một bình tinhdầu hoa quế lên đầu, “Tỷ, tỷ điên rồi sao? Mùi nồng nặc thế kia!”
Đàm Xuyên cười đến dịu dàng thân thiết lạ thường: “Sao hả, như vậy mới thơm.Thúy Nha cũng dùng một chút đi.” Nói xong đem chỗ tinh dầu hoa quế còn lại dốccả lên người Thúy Nha, dọa cô nàng sợ tới mức vừa nhảy vừa kêu lên: “Tỷ thật sựđiên rồi! Tổng quản sự mắng chết chúng ta mất!”
“Không đâu.” Đàm Xuyên thong thả dùng lược chải gọn gàng mái tóc dính đầy dầunhầy, “Lát nữa tới điện Ngưng Bích, những kẻ khoa trương hơn chúng ta còn cả rổ,có mắng thì mắng bọn họ trước.”
Thúy Nha ngửi ngửi chính mình, mặt nhăn như cái bánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thien-nha-sat/2499424/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.