Trên đường vào giữa thôn, tôi thấy đèn dầu thắp sáng nhiều các sân vườn, có người còn đốt đuốc, người dân vừa ghé tai nhau bàn tán xôn xao vừa đi về phía trung tâm thôn.
Chuyện Vương Nhị cẩu tỉnh lại bọn họ không hề hay biết. Nghe thấy tiếng kêu của hắn mọi người còn tưởng thợ nề Trần xảy ra chuyện gì, có một số người nhát gan không dám đi ra ngoài.
Khi tôi cùng ngài Trần cùng bác hai chạy tới thì chung quanh đã tụ tập rất đông, Vương nhị Cẩu bị bọn họ vây quanh. Thấy ngài trần tới mọi người đều lùi lại tạo thành một lối đi nhỏ. Tôi đi theo phía sau ngài Trần cùng tiến vào.
Sau khi đi vào mới phát hiện cửa nhà Vương Nhị Cẩu nửa đóng nửa mở, gã ta đang ngồi trên thềm đá, miệng há rộng,ánh mắt gã ta vô thần.
Thành thật mà nói, tôi đã từng gặp một số chuyện kỳ lạ, đặc biệt là ông nội bò ra khỏi mộ, tôi cũng đã gặp hai lần, nhưng khi nhìn thấy Vương Nhị Cẩu như thế này, tôi vẫn ngừng thở trong giây lát.
Khóe miệng gã ta nhếch lên như đang cười, nhưng đó chắc chắn không phải nụ cười của một con người, như thể có một đôi bàn tay vô hình đang xé rách khóe miệng của gã ta. Môi trên và môi dưới cong lên để lộ ra những chiếc răng bên trong, không ngừng phát ra tiếng hắc hắc cười lạnh. Kinh khủng nhất là cặp mắt của hắn hai con ngươi cùng hướng vào trong khóe mắt, đây tuyệt đối không phải biểu cảm mà con người có thể làm được.
Hơn nữa, tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thi-ngu/924649/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.