🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi không biết ngài Trần đã nhìn thấy thứ gì trên chân tôi mà lại dọa ông ta thành dáng vẻ này. Ngay cả khi xảy ra chuyện vạn chuột vái mộ lúc trước, ngài Trần cũng không sợ hãi đến mức ngã xuống đất, không đứng dậy nổi. Lẽ nào hai chân tôi còn đáng sợ hơn cả vạn chuột vái mộ? Tôi mang giày vào đi ra ngoài, muốn đỡ ngài Trần vẫn đang ngồi lẩm bẩm trên mặt đất lên. Nhưng ngài Trần lại gạt tay tôi ra, một mình vào nhà, còn đóng sầm cửa lại. Dù tôi có gõ cửa thế nào thì ngài Trần cũng không chịu mở cửa, thậm chí còn hét lên: “Đừng có ầm ĩ, chờ bác một lát.”

Tôi nghĩ có lẽ ông ta không muốn tôi nhìn thấy dáng vẻ sợ hãi của mình. Dù sao trong lòng mọi người, ông ta vẫn luôn giữ hình tượng cao nhân. Nếu như bị người khác nhìn thấy dáng vẻ sợ sệt của mình, đoán chừng có hơi mất mặt.

Nghĩ thông suốt chuyện này, tôi cầm ghế đẩu ngồi trong sân bóc hạt ngô. Chẳng qua tôi vẫn không hiểu, rốt cuộc ngài Trần đã nhìn thấy cái gì trên chân tôi?

Không lâu sau thì ba mẹ tôi quay về, sắc trời cũng gần tối, bọn họ không đi nữa mà ngồi bóc hạt ngô với tôi. Tôi quay đầu nhìn thoáng qua, phát hiện cửa phòng vẫn đóng chặt, tôi quay sang hỏi ba: “Ba, sao con chưa từng nghe ba nhắc đến bà nội thế?”

Ba tôi nói: “Bà con mất sớm, ba không có ấn tượng với bà ấy.”

Tôi lại hỏi: “Thế còn mộ bà thì sao?”

Ba tôi nói: “Bác cả con bảo hình

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thi-ngu/924645/chuong-25.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tam Thi Ngữ
Chương 25: Bà nội
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.