Khi tiền giấy trong chậu đồng bốc cháy, tôi nhìn thấy hai chân của Vương Nhị Cẩu bật lên. Lúc đầu tôi còn cho rằng mình hoa mắt, nhưng khi tôi dụi mắt, tôi phát hiện ra rằng chân của gã ta quả thực đang bật lên.
Không phải riêng mình tôi nhìn thấy mà đám con cháu nhỏ tuổi được Vương Thanh Tùng gọi đến giúp cũng nhìn thấy, nên như có hẹn mà cùng nhau chạy, vừa chạy vừa la hét. Người chết sống dậy, người chết sống dậy. Chỉ còn ngài Trần, bác hai, Vương Thanh Tùng, bí thư thôn và tôi, còn có một Vương Nhị Cẩu mà tôi không biết gã ta có phải là người hay không.
Lúc này, ngài Trần lên tiếng: "Nhóc con, đi vào trong nhà chính lấy cây đao của thợ nề Trần ra đây"
Tôi mau chóng đứng lên, bước từng bước nhỏ đi vào tìm đồ.
Tôi nhìn thấy cây đao trên nắp quan tài của thợ nề Trần. Trên cây đao có một là bùa do ngài Trần dán lên, trên lá bùa vẽ những thứ mà tôi xem không hiểu.
Sau khi tôi cầm một cây đao gạch ra, Ngài Trần yêu cầu tôi ném thẳng vào chậu đồng, tôi liền làm theo mà không nói một lời.
Khi cây đao được ném vào, thân thể của VƯơng Nhị Cẩu liền bật lên kịch liệt. Ban đầu chỉ là động tác gập gối liên tục. Gã ta duỗi người ra và dùng hai chân đập vào tấm ván giường. tạo ra âm thanh "cộc cộc cộc" không ngừng. Sau đó, hai cánh tay của anh cũng bắt đầu động đậy, dùng lòng bàn tay vỗ xuống giường, nhịp điệu càng thêm hỗn loạn. Sau đó, thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thi-ngu/924637/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.