Khi tôi nhìn vào qua khe cửa, thế mà tôi bên trong kia không hẹn mà cũng quay đầu lại nhìn tôi, khóe miệng nở một nụ cười quỷ dị.
“A!” Tôi hét lớn, xoay người, ‘rầm’ một tiếng, đập đầu vào tường.
“Tiểu Thiên, cháu gặp ác mộng à?” Giọng ngài Trần vang lên bên tai tôi. Tôi đau nhức híp mắt nhìn xung quanh, sau đó phát hiện ra bản thân đang nằm trong phòng mình, bên cạnh là ngài Trần. Suy nghĩ đầu tiên nảy ra trong đầu tôi là, tạ ơn trời, không phải ông nội tôi đang nằm cạnh tôi. Dù tôi biết rằng ông nội không có ác ý , ngược lại ông cụ vẫn luôn bảo vệ tôi, nhưng tôi phải thừa nhận rằng tôi vẫn còn sợ khi nhìn thấy dáng vẻ này của ông. Tôi nghĩ, nguyên nhân của nỗi sợ có một phần là do sợ hãi thật, cũng có một phần do áy náy.
Nghe ngài Trần nói, tôi mới biết mình đang nằm mơ. Tôi hỏi: “Không phải chúng ta gặp quỷ đập tường à? Sao cháu lại ngủ trong phòng mình?”
Ngài Trần xoay người, mặt quay ra cửa, cái ót đối diện với tôi. Sau khi đổi sang một tư thế thoải mái hơn, ông ta mới nói: “Ha ha, cháu còn không biết ngượng mà hỏi, chúng ta gặp quỷ đập tường nên mới đi ngược về sân nhỏ của thợ nề Trần. Ai biết cháu vừa đẩy cửa bước vào đã té xỉu. Một con quỷ đập tường mà thôi, cháu đã bị dọa hôn mê rồi?”
Nghe xong lời nói của ngài Trần, tôi hơi hoảng hốt, trong lòng luôn cảm thấy có gì đó không đúng lắm, thế là tôi lại hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thi-ngu/924629/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.