Tôi có thể cảm nhận được mối quan hệ của mình với Trấn Viễn đã có bước chuyển biến tốt đẹp rõ rệt. Cứ cái đà này, nhất định sẽ có một ngày chàng yêu tôi như xưa. Đáng tiếc, ngày vui ngắn chẳng tày gang. Còn chưa đầy một tháng, Lăng Vân đã trở về.
Không chỉ mình tôi cảm nhận được sự thay đổi đó mà còn có cả Lục Phù Dao. Nàng ta nhận thấy nguy cơ nên viết một bức thư gửi Lăng Vân, cầu xin hắn trở về giúp đỡ.
Trưa hôm đó, khi tôi và Trấn Viễn vừa đi mua thức ăn về thì thấy Lăng Vân đang ung dung uống chén trà do Lục Phù Dao rót. Khi nghe Trấn Viễn gọi người đó là sư thúc, trái ngược với vẻ mặt hân hoan của Lục Phù Dao, lòng tôi lập tức nguội lạnh.
Nam tử này mặc áo bào màu xám, gương mặt tuấn tú ôn hòa, dáng vẻ thoạt nhìn như chỉ mới hai mươi, trên môi lúc nào cũng thấp thoáng nét cười. Đây chính là người đã đưa Trấn Viễn rời khỏi tôi năm đó, nhồi nhét vào đầu chàng những ý nghĩ chẳng hay ho gì.
Chẳng hiểu vì sao mà dù chưa gặp Lăng Vân lần nào tôi lại cảm thấy linh hồn có chút vỡ nát bên trong vẻ ngoài xa lạ kia lại rất quen thuộc. Khi đối mặt với người đó, lòng tôi lại cuồn cuộn những đợt sóng phẫn nộ hận thù. Mà Lăng Vân cũng nhìn tôi bằng ánh mắt chứa đầy ẩn ý, dường như đã biết tôi từ lâu lắm rồi.
Tóm lại, từ những ấn tượng ban đầu đến từ trực giác, tôi liền đưa ra kết luận rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-the/619/quyen-3-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.