Thất vị chủ tử không phải tuyệt tình như Tần Chính nghĩ, hai ngày sau Thất chủ tử Nam Cung Kiệt đã đuổi kịp theo.
“Thất chủ tử thỉnh người dùng trà!” Tiểu Bính Tử ân cần hầu hạ Nam Cung Kiệt, đã sớm quên mất lão gia nhà mình.
“Ân.” Nam Cung Kiệt phất tay ý bảo Tiểu Bính Tử lui ra.
Tiểu Bính Tử thức thời đi ra khỏi phòng. Vào Tần phủ đã hơn một năm, mỗi lần nhìn thấy Thất chủ tử, y liền không nhịn được phải lên tiếng cảm thán, đường đường là một nam nhân vĩ ngạn anh tuấn lại phải trở thành tiểu thiếp của người khác, nam nhân như vậy lẽ ra có thể dễ dàng được lòng nữ nhi, ai… Thế nhưng thất vị chủ tử Tần Phủ lại có người nào không phải như vậy đâu.
“Bôn ba hai tháng cũng không ở nhà nghỉ ngơi đi!” Tần Chính nhẹ giọng trách cứ, đứng dậy bước đến phía sau Nam Cung Kiệt vuốt ve.
“Lại hao tổn nội lực! Ngươi cho là ngươi vẫn như trước kia sao?” Nam Cung Kiệt vùng ra khỏi người Tần Chính, đẩy hắn xuống ghế, ngồi lên đùi hắn chớp mắt.
“Nhớ ngươi A Kiệt......”
A Kiệt đỏ mặt, né tránh cái hôn của hắn. Tần Chính cười cười, cũng không trách, nhớ lại chuyện hôm trước liền nói, “Hai ngày trước ta có gặp người của Nam Cung thế gia.”
“Ai?”
“Dị mẫu đệ muội của ngươi, còn có hạ thúc, nhưng họ không nhận ra ta!”
“Lúc ngươi đi đón dâu bộ dáng rất giống sơn tặc, bọn họ đương nhiên nhận không ra ngươi.”
“Tại vì lúc ấy rất vội vàng nên không để ý thôi!”
“Bọn họ rất nhàn rỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-the-tu-thiep/55809/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.