Hoàng hôn, ánh tà dương chiếu vào đình viện, trải ra một tấm thảm vàng. Lúc Tần Chính bước vào, Tố Tâm đang cùng các tiểu nha hoàn chơi hoa thằng*, thấy hắn vội vàng hành lễ.
(*hoa thằng: trò chơi dùng dây luồn vào ngón tay để tạo hình)
"Lão gia!"
"Các ngươi cứ chơi đi!"
Tần Chính từ gian ngoài đi vào nội đường, ngang qua tấm bình phong vẽ hình mỹ nữ, tiến đến trước giường.
Người đang nằm trên giường ngủ rất say, dường như vô cùng mệt mỏi, mệt đến nỗi không ai có thể đánh thức hắn. Đưa tay xoa xoa khuôn mặt trắng như ngọc, trìu mến vuốt ve, nhẹ nhàng gọi.
"Duy Nhất, nên tỉnh!"
Nghe tiếng gọi, ánh mắt kia càng nhắm chặt hơn, hàng mi dài rung rung. Tần Chính cười gian, hai tay đặt lên má hắn, bỗng dưng dùng sức nhéo, "Còn giả bộ ngủ!"
"A!" Duy Nhất kêu to một tiếng bật dậy, trừng mắt nhìn người đang ngồi bên giường, "Lão gia, ngươi muốn nhéo chết ta?"
"Đã ngủ cả ngày còn không chịu tỉnh, muốn nằm trên giường ấp trứng?" Tần Chính xốc chăn kéo hắn xuống giường. Hắn trên người chỉ có trường khố, thân trên trần trụi, cảnh tử xinh đẹp, bờ ngực trắng nõn, làn da nổi lên mấy cái dấu đỏ ám muội.
"Là do ai làm hại? Ta bệnh nặng vừa khỏi liền dày vò ta như vậy." Duy Nhất giang tay giang chân để lão gia hầu hạ hắn mặc y phục.
Quấn xong dây thắt lưng, Tần Chính lại lấy ngoại sam mặc vào cho hắn, cuối cùng buộc yêu đái, gắn thêm ngọc sức, mới nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-the-tu-thiep/2899174/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.