“Hắn là ai vậy a? Hắn sao lại……”
“Cư nhiên cùng mấy Hội trưởng chung một chỗ nha…… Có ai nhận thức hắn không?”
“Không biết, chưa thấy qua.”
“Trường học của chúng ta có người này sao?”
“Diện mạo bình thường như vậy…… Cư nhiên có thể cùng hội trưởng chung một chỗ? Ai tới nói cho ta biết ta đây là đang nằm mơ đi?……”
“= = ta cũng thấy được, chẳng lẽ ta và ngươi chung một giấc mộng?”
“………… Ai, mau nhìn mau nhìn! Hắn cư nhiên cùng mấy hội trưởng chung một phòng ngủ nga!
“Cái gì?”
“Mau nhìn, mau nhìn……”
……
Mở ra cửa phòng, Hoắc Mẫn Lăng nghe phía sau truyền đến thanh âm khe khẽ, trên đại thấu kính vẫn không có gì dao động.
Lẳng lặng đem hành lý của mình khuân vào, đóng chặt cửa phòng, sau khi chặt đứt một mảnh nghi ngờ cùng những ánh mắt hèn mọn kia, Hoắc Mẫn Lăng mới nhẹ thở ra một hơi……
Sớm biết rằng như vậy……= =b hắn cũng sẽ không bị năm bản sách tham khảo kia dụ hoặc a……
Xem ra, ngày sau nhất định sẽ có rất nhiều phiền toái ……
Phía sau như có mũi nhọn ghim trong người, Hoắc Mẫn Lăng vẫn là đem tư tưởng quay lại đề mục rườm rà trên sách tham khảo.
Phòng ngủ của LM học viện đều rất lớn, có thể chia làm phòng ngủ và phòng khách.
Bất quá, cũng phải cân nhắc đến phí thu kèm theo, phòng sang một chút đương nhiên là giá tốt nhất.
Giống như đại thiếu gia Phương Vu Hi và Hàn Kì vậy, phòng được chọn cũng là loại tốt nhất.
Bất quá, nếu có thể thì hắn tình nguyện ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-that-my-lang/92048/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.